Cách dạy Trẻ không cần “Đánh Mắng” nhưng vẫn khiến Trẻ nên Người

Ông bà có câu “thương cho roi cho vọt”, thế nhưng việc đánh mắng con cái mỗi khi phạm lỗi có phải là cách kỷ luật khoa học hay chỉ đơn thuần là cách để các bố mẹ giải phóng sự bực tức mà vô tình khiến con mình bị tổn thương. Vậy có cách nào giúp trẻ nhận biết lỗi sai, không tái phạm lại mà không khiến trẻ bị đau đớn?

Tình huống 1: Trẻ vứt đồ chơi lung tung.

trẻ vứt đồ chơi linh tinh

Nếu con làm điều gì đó sai, mẹ nên để trẻ tự trải nghiệm hậu quả của hành vi đó. Không cần phải thuyết giáo quá nhiều. Ví dụ nếu bé ném đồ chơi lung tung và bạn yêu cầu con nhặt lên nhưng bé không chịu, cách kỷ luật tốt nhất đó là bé sẽ không được chơi hay thậm chí chạm vào món đồ đó trong một khoảng thời gian nhất định, 1 tuần hoặc 1 tháng tùy mức độ. Tương tự nếu trẻ làm hỏng đồ chơi thì tất nhiền trẻ sẽ không có được món đồ chơi đó lần nữa. Bé sẽ tự hiểu được việc phải biết trân quý đồ dùng trong nhà.

Tình huống 2: Bé không chịu ăn hoặc ăn không hết đồ ăn.

trẻ không ăn hết đồ ăn

Bé cần biết ăn và được ăn là một đặc ân, một niềm vui chứ không phải một sự đổi chác, đe dọa hay thậm chí nịnh nọt van xin từ mẹ. Với trẻ kén ăn, ăn chọn lọc, mẹ có thể nói với con đơn giản “Con không cần phải ăn hết tất cả các món ăn có trên bàn, tuy nhiên món nào con cũng phải thứ, và nếm ít nhất một miếng”.

Với bé dứt khoát không ăn bất cứ thứ gì, mẹ có thể chiều theo ý trẻ, để con được có cơ hội trải nghiệm cảm giác đói 1 thậm chí 2,3 bữa. Bé sẽ tự nhận ra bài học đó.

Tình huống 3: Trẻ không hoàn thành công việc mẹ giao vì mải chơi đùa.

bé không hoàn thành nhiệm vụ

Trong trường hợp trẻ không hoàn thành “trách nhiệm”, mẹ có thể tước đi của con một “quyền” nào đó. Ví dụ trẻ không làm bài tập về nhà đúng giờ, mẹ có thể không cho trẻ xem tivi vào các buổi tối. Như vậy, bé sẽ hiểu ra rằng khi con không hoàn thành trách nhiệm của mình, thì con cũng không được phép làm những điều mình thích.

Tình huống 4: Bé chạy nhảy linh tinh, cố tình nghịch phá.

bé nghịc phá

Trước hết cần nhắc cha mẹ, đừng cố kiềm chế rồi sau đó đột ngột quát con khiến bé hoảng sợ. Chúng ta nhìn thấy con chạy nhảy và cảm thấy rất bực mình, tuy nhiên cố gắng phớt lời. Tiếp theo sau đó, bạn lại thấy trẻ đang lục tung hộp trang điểm của mẹ, và sau đó hét to “Con làm gì thế, thôi ngay”. Trẻ sẽ không thể hiểu nổi vì sao phút trước mẹ còn rất nhẹ nhàng thoải mái, phút sau đã quát ầm ĩ.

Thay vào đó, mẹ nên nhẹ nhàng ra quy tắc với con ngay từ ban đầu “Nếu con chạy nhảy, quậy phá, mẹ sẽ bắt con đứng úp mặt góc tường từ 5 đến 15 phút”. Với cách làm này, bé sẽ có thời gian bình tĩnh lại, đồng thời cũng ý thức được là đang bị phạt nên sẽ không dám chạy nhảy nữa.

Tình huống 5: Trẻ đánh nhau, cãi nhau với bạn, có thái độ không đúng mực với người lớn.

Đừng ép buộc con phải xin lỗi hay mắng phạt con ngay lúc đó. Trẻ mới cãi nhau hay có thái độ không đúng mực thường tâm lý vẫn đang rất nóng giận, bức xúc. Nếu mẹ phạt con sẽ càng chỉ khiến trẻ thêm ức chế, nảy sinh tâm lý chống đối.

Thay vào đó, hãy để bé một mình, yêu cầu con ngồi trong một căn phòng trống trong khoảng 15-30 phút tùy độ tuổi. Khi đã nguôi cơn giận dữ, bé sẽ bình tĩnh lại, từ đó suy nghĩ thấu đáo hơn về hành động của mình, nhận ra sai lầm. Sau khoảng thời gian ấy, mẹ có ngồi nói chuyện và phân tích đúng sai cho con cũng sẽ “ngấm” hơn rất nhiều.

Các bố các mẹ hãy chịu khó tìm hiểu tâm lý của bé để có cách giáo dục trẻ tốt hơn. Tránh trường hợp quá nóng giận gây tổn thương tâm lý và thể xác cho trẻ, điều này có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của bé trong tương lai.

Sưu tầm

HPCM

Ý kiến bạn đọc